Chuyện bắt đầu bằng 1 màn tìm quầy để check in hết sức cồng kềnh ở sân bay Nội Bài của mình nhưng vì nó không liên quan nên mình sẽ không đi vào chi tiết. Sau 3 tiếng bay từ Hà Nội thì mình xuống T1 của sân bay Đào Viên Đài Loan để nối chuyến, các bạn chỉ cần đi thẳng
lối có biển chỉ transfer là tìm được biển chỉ skytrain đi T2 để lên chuyến tiếp
theo.
Có hẳn biển chỉ dẫn tiếng Việt cho bà con nhà mình
Nhưng 1 nỗi là sang được T2 rồi phải đi bộ mệt nghỉ mới đến được transit
counter. Đoạn nối chuyến thì may mình gặp được 1 bạn tiếp viên hãng China air nhiệt tình chỉ đến chỗ quầy transit để đăng kí này nọ nên cũng đỡ 1 đống thời
gian tìm vì cái sân bay Đào Viên nó to bự chảng.
Trong khu duty free của sân bay Đào Viên
Sau khỏang 12 tiếng bay nữa thì
mình cũng xuống được sân bay Sfo, mình chưa đi hết sân bay nên không biết nó to
như nào nhưng nó đông như chợ Đồng Xuân, có vẻ cũ và hơi ít biển chỉ dẫn vì
mình không tìm được biển nào chỉ băng nào là băng lấy hành lí cho chuyến bay của
mình cả. Vật vã mãi mình mới lấy được vali to sụ ra khỏi cái bằng chuyền. Bên này thì chắc các bạn biết là vali hành lý sẽ bị đối xử tàn tệ như thế nào rồi đúng không? Vậy nên nếu đi về mà hỏng vali (như mình) thì các bạn cũng đừng sốc nhé.
Bạn nào đi tàu Bart về khu quảng
trường Union giống mình thì từ trong sân bay cứ đi thẳng ra ngoài theo biển chỉ
dẫn Bart là đến, có 2 line vàng và đỏ có thể về được khu này nhưng theo như anh
security ở trạm bảo mình thì line vàng tốt hơn, và tốt nhất nên ngồi ở những
toa đầu, sau này mình mới biết những toa cuối hay có đội vô gia cư nghiện ngập
ngồi. Các tuyến Bart sẽ không sơn màu trên thân tàu đâu nên các bạn phải để
ý vào cái đèn nhỏ nhỏ có màu gì trên đầu tàu để biết đó là line vàng hay đỏ
nhé.
Trên tàu Bart cũng có bảng chỉ dẫn có tiếng Việt luôn, quá tiện
Có máy để các bạn mua thẻ clipper ở trạm tàu, hoặc các bạn có thể hỏi nhân
viên ở trạm tàu để mua thẻ. Thẻ clipper này để di chuyển gần như tất cả các
phương tiện công cộng trong Sfo, hạn sử dụng của thẻ là đến khi các bạn hết tiền.
Nên dùng thẻ vì nếu đi bus mà trả tiền mặt thì đắt hơn $0.5/lượt. Tuỳ vào loại
phương tiện bạn đi mà tiền vé sẽ khác nhau. Ví dụ bus thì $2.5 nếu dùng thẻ
clipper, cable car thì tầm $8, Bart thì tuỳ thuộc vào quãng đường bạn đi ngắn
hay dài. Mình may mắn gặp được 1 bác chuẩn bị bay về nước mà thẻ clipper của bác ấy
còn tiền nên bác ấy bán lại với giá rẻ. Lưu ý, các bạn sẽ phải trả thêm $3 cho
phôi thẻ nữa nha. Các bạn còn có thể check được số dư tiền trong thẻ clipper ở
các booth nạp tiền/mua thẻ tại các trạm tàu điện, hoặc nếu nhanh mắt thì lúc chạm
thẻ trên máy thu tiền vé ở xe bus các bạn cũng thấy được số dư là bao nhiêu.
Mình xuống ở trạm Powell xong đi bộ 1 đoạn là về đến khách sạn rồi. Union
square là khu trung tâm SF nên mình thấy book khách sạn ở đây hợp lí nhất vì
các tuyến tàu hay bus đi những điểm tham quan đều có bến ở khu này. Các bạn sẽ
dễ di chuyển bằng giao thông công cộng hơn. Đêm đầu tiên ở Sf mình đi dạo quanh
các khu phố ở đây thì thấy hơi vắng người mặc dù hôm đó là tối thứ 6. Các cửa
hàng đóng cửa từ khá sớm và chỉ lác đác vài bar hay pub mở cửa thôi. Nhưng mình
đi vào đầu tháng 12 nên họ cũng đã bắt đầu trang trí giáng sinh rồi. Ở giữa quảng
trường có cây thông to đùng lấp lánh, còn có 1 bác già già hát nhạc giáng sinh ở
gần đó nữa. Ngày thứ 2 mình qua đường Powell để đi xe điện cổ (cable car) đến đường Lombard (đường ngoằn ngoèo nhất thế giới), Powell là điểm đầu của tuyến Powell - Fisherman Wharf. Lưu ý là vẫn phải đứng vào điểm đón
khách của xe để lên xe nhé chứ không phải thấy xe chưa chạy là nhảy lên xe được
đâu.
Cái cable car trông nó như này nha bà con
Trải nghiệm cable car này khá là điếc tai nhưng cũng thú vị lắm. Nên đi sớm
để ngồi được ở đầu xe còn quay phim chụp ảnh nữa. Các bạn có thể dặn người lái xe điện nhắc các bạn khi đến điểm cần xuống, họ rất nhiệt tình và có người còn vui tính nữa.
Đường phố ở SF chủ yếu là dốc cao và dài, đây là ray của xe điện
Lombard hôm mình đến thì không còn hoa nở đẹp như trên mạng nữa vì sang mùa đông rồi. Tuy nhiên nhà 2 bên đường thì nhà nào mình cũng thấy đẹp, toàn nhà cổ.
Lombard sau cơn mưa đầu đông
Từ đường Lombard các bạn có
thể đi bộ đến tháp Coit. Trên đường đến tháp Coit các bạn sẽ đi qua đường
Filbert cũng rất đẹp. Cây cối nhiều, leo bậc thang và leo dốc tập cardio luôn.
Mình còn thấy cả chim ruồi đang hút mật ở đoạn này nữa. Mình không vào tháp
Coit nhưng có chụp ảnh bên ngoài thì thấy tầm 10 rưỡi họ mới mở cửa nên nếu bạn
nào muốn lên tháp thì có thể căn giờ cho chuẩn để đỡ phải đợi.
Dốc ở SF kinh khủng hơn cả mức dốc max trên máy chạy bộ ở phòng gym luôn :v
Từ chỗ mình đứng chụp bức ảnh này, muốn đến được chân tháp Coit các bạn phải đi bộ leo dốc và leo bậc thang thêm 1 đoạn nữa nha :))
Đoạn này là trước cái đống bậc thang leo lên chân tháp. Đây là chỗ mình nhìn thấy chim ruồi đang hút mật hoa, chim chóc khác thì hót líu lo.
Hôm đó mình đi thời tiết không đẹp lắm, vừa nắng được vài phút lại mưa phùn ngay được. Bức này mình chụp từ chân tháp, lưu ý đây không phải cầu Cổng Vàng nha bà con,
Mình sang khi mới đầu đông nên lá cây bạch quả chưa vàng lắm
Chụp choẹt ngắm
cảnh các kiểu xong thì mình đi bộ về China town, đây là khu người hoa lớn thứ 2
thế giới, còn lớn thứ nhất chính là nước tàu đấy ạ. Nói chung mình trải nghiệm
4 khu người hoa rồi thì chưa thấy cái nào hấp dẫn cả 😂.
Nhưng cái này hiểu được vì đấy là khu người ta làm
ăn chứ không phải khu du lịch. mình đọc trên mạng thấy bảo khu người hoa buổi tối
sẽ có màu sắc khác, tối hôm đầu tiên mình đi dạo ở khu này thấy đường phố treo
nhiều đèn lồng nhưng mà nhà nào cũng đóng cửa, chỉ có vài người kiểu như khách
du lịch như mình ở ngoài đường. Mình nghe nói nếu muốn mua thực phẩm thì nên
qua khu này sẽ rẻ hơn.
Chiều đó mình bắt bus số 7 đi công viên Golden Gate,
công viên này siêu rộng vì nó còn là khuôn viên của bảo tàng De Young, viện
Khoa học California rồi vườn bách thảo và vườn trà Nhật nữa. mình không đi hết được
tất cả mấy chỗ đấy vì không đủ thời gian. Lúc mới bước vào công viên mình cảm
giác như đang đi bộ trong rừng, thấy hơi hoang mang vì mới đọc sách về tội phạm
ở Mĩ, toàn mấy vụ án liên quan đến đường mòn trong rừng J. Nhưng mà các bạn yên tâm là nó rất an toàn vì ở đấy người
ta dắt chó đi dạo, rồi chạy thể dục nhiều. đi 1 đoạn thì các bạn sẽ thấy những
bãi cỏ xanh mướt nơi có những bộ bàn ghế picnic.
Vườn Shakespeare
Hôm đó mình chọn mua vé vào viện
khoa học Cali vì mình thấy rất đông người xếp hàng, trong đó có nhiều gia đình
mua vé cho trẻ con vào. nơi này không phụ lòng người và ví tiền tí nào cả. giá
vé người lớn là $48.5 thì phải. Trong đó có 1 cái aquarium có rất nhiều loài
sinh vật lần đầu mình được thấy, những sinh vật này đều từ biển Cali
(California coast). Ngoài ra họ còn có mô hình của 1 số động vật sống trên
savan châu Phi như linh dương, sư tử, ngựa vằn…, nếu không biết trước đó là mô
hình thì chắc chắn mọi người sẽ tưởng là thật vì người ta làm giống thật kinh
khủng. Rồi có cả những sinh vật ở vùng sông Amazon nữa, mấy con này thì là thật.
mình rất recommend chỗ này mặc dù nó hơi đắt nhưng Mĩ mà cái gì cũng insanely đắt.
Một trong vô số loại san hô trong aquarium
Trông cái san hô này hơi cô đơn nhỉ
Tối đến thì mình chỉ ở khách sạn thôi vì ban ngày đi bộ quá mệt rồi, với cả tối
hôm trước đi dạo phố rồi thấy không có gì mấy nên thôi. Mình book tour thăm
quan thành phố SF và đảo Alcatraz vào hôm thứ 3 mình ở SF (tour này mình book trên Klook). Tour này hay phết vì
được đi khắp thành phố và được tour guide giới thiệu đủ thứ. Được dừng ở 4 điểm
để thăm quan chụp ảnh, trong đó có Palace of fine arts, cầu cổng vàng, twin
peaks, với cả 1 cái vách gì đó mình quên tên rồi (4 điểm này đều không mất phí
thăm quan). Hôm đấy bọn mình gặp may vì dù dự báo thời tiết là mưa nhưng trời lại
nắng đẹp, cầu cổng vàng bình thường sẽ bị sương mù che gần như không thấy gì
nhưng hôm đó mọi thứ rất HD nên lên ảnh cam thường cũng đẹp hết sức.
Palace of Fine Arts
Cây cầu huyền thoại không biết đã bị đánh sập bao lần trong phim rồi
Nhìn trời đầy mây như này thôi nhưng hôm đấy nắng đẹp, mình còn chụp được cả cái trực thăng nemo
View từ Twin Peaks
Đi khắp thành
phố xong thì bọn mình được đưa đến Pier 33 để lên tàu ra đảo Alcatraz. Tàu ra đảo
sẽ có giờ chạy cố định, có thể hỏi ở phòng bán vé, hình như 30 phút có 1 chuyến
đi và 20 phút có 1 chuyến về. Từ đất liền ra đảo đi tàu khoảng 15 phút, gió rất
mạnh và lạnh nên các bạn nên đem theo áo khoác. Lên đảo rồi các bạn có thể tự
do đi thăm quan đảo và nhà tù.
Khúc này là tàu sắp cập bến Alcatraz
Lên đảo cái phải nhảy vào check in ngay không phí :))
Nếu muốn tìm hiểu về nhà tù thì các bạn có thể
đi theo biển chỉ dẫn Audio tour để đến lấy tai nghe và máy đọc. Có mấy ngôn ngữ
khác nhau nhưng mình chọn tiếng Anh để nghe vì không có option tiếng Việt. Nhà
tù này nghe đồn là phim trường của nhiều phim rồi trong đó có Prison break. Vào
đây mình cảm thấy hơi lạnh gáy vì những buồng giam chật chội nhốt phạm nhân.
Phòng chỉ kê vừa 1 cái giường sắt rộng chưa được 1m, Toilet và bồn rửa mặt ở cuối
phòng. Diện tích của phòng chắc chỉ tầm hơn 3m2.
Chụp lên ảnh có vẻ trông đỡ lạnh gáy hơn thì phải
Hôm mình đi có gặp 2 nhân viên
làm việc cho nhà tù giới thiệu về cách các cửa buồng giam được đóng mở cùng lúc
theo từng tầng như nào. Mình bị miss mất 2/3 bài giới thiệu nên không hiểu cơ chế
lắm tuy nhiên mình nghe được đoạn toàn bộ cửa được mở ra và đóng lại là theo cơ chế vật lí chứ không có điện đóm gì ở đây cả. Tiếng
đóng mở cửa nhức đầu thực sự, mình có thể tưởng tượng được cảnh ngày nào cũng
phải nghe tiếng này nó kinh khủng thế nào (nhà tù đã dừng hoạt động từ lâu
nhưng vẫn có nhân viên làm việc bảo tồn và hướng dẫn du khách). Dĩ nhiên về độ
tàn khốc thì không so sánh được với nhà tù Phú Quốc hay Côn Đảo của ta nhưng
đây không phải nhà tù chính trị nên nó sẽ có vibe khác. Nói chung đáng để đi
thăm và đáng tiền.

Đi chán rồi mình bắt tàu quay lại bờ đi chơi Pier 39 và
Fishermans Wharf. Từ Pier 33 phải đi bộ tầm 15 phút thì đến Pier 39. Trên đường
đi có thể các bạn sẽ gặp vài người làm trò đảo nắp chai. Tức là họ có 3 nắp chai
nước và 1 quả bóng nhỏ để bên dưới 1 nắp, xong họ sẽ đảo các nắp chai và nhiệm
vụ của bạn là cược tiền rồi chỉ cái nắp nào có quả bóng, nếu đúng các bạn được
tiền không thì mất. Mình suýt thì dính vào rắc rối với vụ này chỉ vì tò mò và
hóng hớt. Mình chỉ ngay được nắp chai nào có bóng, chuẩn luôn nhưng mình không
cược tiền mà có 1 chị đứng cạnh mình cược vào quyết định của mình. Dĩ nhiên là
mình chỉ đúng và bà ấy được tiền. Mọi người xung quanh xúi mình cược tiền chơi
tiếp nhưng mình xinh chứ đâu có ngu 🤣. Mình bảo mình không chơi xong
quay đi thì cái ông đảo nắp chai chạy theo hỏi han mình đến từ đâu và còn mời mình
đi ăn tối nữa. Ông này cứ nằng nặc mời mặc dù mình nói thẳng là không đi. Nhưng
may có 1 người khác đến hỏi chuyện ông này làm mất tập trung nên mình chuồn đi được.
Túm lại mình biết thừa trò này lừa đảo và biết người ta lừa đảo như nào nhưng
cái mình muốn nói là các bạn chỉ nên đứng xem cho vui thôi chứ đừng dây vào vì
như bạn mình là native bảo thì Sf là thành phố nguy hiểm nhất Cali và 1 trong
những thành phố nguy hiểm nhất Mĩ và không thể lường nổi mấy trò người ta có thể
làm ra.
Đoạn này ở Pier 39, mình lượn lờ vào mấy cửa hàng quà lưu niệm để mua magnet về làm kỉ niệm và tặng người thân thì vỡ mộng luôn vì cái magnet bé tí mà $5.9. Thế là mình quyết định đi window shopping thôi.
Từ Pier 39 các bạn đi tiếp tầm 10 phút là đến Fishermans Wharf, cả 2 khu đều là chỗ có rất nhiều nhà hàng hải sản nhưng giá khá chát. Nếu bạn nào muốn có 1 bữa fine dining thì có thể lựa chọn ăn ở đây luôn cũng được, vừa ăn vừa ngắm cảnh.
Đi bộ chán chê 2 khu đấy xong m quyết định quay lại Pier 39 ăn tối vì
giá ở đây rẻ hơn Fisherman 1 tí. Mình gọi Clam chowder loại bread bowl cho sang mồm (súp ngao ăn với bánh mì chua).
Nhưng mà cả cái bát súp đấy mình mò được đúng 1 con ngao. Tuy nhiên bạn mình bảo
là món đấy mà mò được 1 con là cũng là loại xịn rồi. Giá cho món này là tầm $12, nhưng tất nhiên là các bạn sẽ
không phải trả $12$ mà sẽ là $12+~14% thuế nữa (vat và sales tax). Thuế quá là kinh
khủng nhưng thôi bù lại món này ăn cũng khá ngon. À hotdog là 1 trong những món ăn vớ vẩn nhất mình từng ăn trong đời. Giá
ở downtown Sf là $6 nhưng mình mặc cả xuống $5 vì mình chỉ lấy xúc xích. Dĩ
nhiên với giá như vậy cho 1 cái xúc xích thì vẫn là giá cắt cổ. Còn hotdog bán ở
Pier 33 tận $10. Xúc xích của nó mặn kinh khủng. Mình tưởng hàng đó không ngon
nên có mua lại 1 lần nữa trong 7/11 nhưng nó còn mặn hơn. Kinh nghiệm của mình là trong downtown SF thì mua đồ ăn trong Walgreen sẽ ngon hơn ở 7/11 và giá cũng ko chênh nhau mấy, còn nếu bạn nào mà khách sạn có bếp nấu ăn và có thời gian để nấu thì có thể mua đồ ở China town về tự túc cho nó ngon bổ rẻ.
Clam Chowder bread bowl với 1 con ngao duy nhất
Ba đêm ở SF với mình rất vui, thực sự mình muốn ở thêm để khám phá thêm nhưng thời gian của mình siêu có hạn mà mình lại muốn đi được nhiều thành phố nhất có thể nên đành có hẹn với SF lần sau vậy.